
"Quà tặng... ý cô là sao"
Kurumi nói xong, các phân thân nhìn với ánh mắt ngạc nhiên.
"Lâu rồi mới đến Giáng Sinh, Shidou-san sẽ thích món quà gì nhỉ?"
"Dù cô nói vậy, nhưng cô không thể trực tiếp đưa tới cậu ấy. Cô thừa biết rằng quan hệ giữa chúng ta với Shidou-san chỉ mới bắt đầu".
"Thì chúng ta chỉ cần mang quà đến để ở đầu giường Shidou-san thôi".
Kurumi toát mồ hôi. Quan trọng hơn hết là cô đang phải lắng nghe ý kiến từ các phân thân.
"Thật vậy sao? Nếu như cô muốn tặng quà thì cứ làm đi..."
Lúc này, một số phân thân mới lại hạnh phúc muốn tặng quà cho Shidou.
Tuy nghe có vẻ đơn giản, nhưng cảm xúc của các phân thân mới rất không ổn định. Phân thân mới dễ bị cảm xúc bán đứng còn hơn cả Kurumi hiện tại. Nếu như họ tiếp xúc với Shidou quá nhiều, e rằng các phân thân mới sẽ có tình cảm đặc biệt với Shidou.
Nếu như các phân thân đã có tình cảm với Shidou, chỉ còn cách là phải loại bỏ họ. Đương nhiên, chỉ cần dùng thời gian là cô có thể tạo ra phân thân mới nhưng giết phân thân của mình lại là chuyện khiến cô cảm thấy không hài lòng.
Nhưng dù cô có ngăn cản phân thân hành động tùy tiện, các phân thân vẫn có thể làm theo ý mình (Chỉ trong trường hợp tất cả phân thân cùng chống lại cô). Kurumi thở dài.
"Chúng ta sẽ đi tặng quà cho Shidou-san". Kurumi tuyên bố làm cho các phân thân đều vui mừng.
"Quyết định vậy đi!"
"Nên tặng gì bây giờ nhỉ?"
"Chúng ta sẽ tặng như thế nào?"
"Nhưng mà chúng ta phải chuẩn bị ngay. Tối nay là phải hành động rồi".
Trong khi các phân thân đang thảo luận, trong bóng tối, một cánh tay giơ lên.
"Vậy thì cứ giao cho tôi".
"Cô... cô là..."
"là "Cô" của 5 năm trước!"
Lập tức, mọi phân thân quay mặt hướng nhìn phân thân vừa bước ra. Quả thực trông cô giống như là trung tâm của sân khấu.
"...Ara"
Trông thấy phân thân vừa xuất hiện, Kurumi không khỏi giật mình.
Đó đúng là Kurumi. Nhưng cô ấy lại mặc một bộ trang phục khác với các Kurumi khác.


"... Vậy tôi đi đây" Kurumi mệt mỏi rã rời nói. Cái bóng của cô ấy phát ra tiếng nói. "Ara ara, giờ tôi chẳng còn chút sức lực nào cả". "Đảm bảo cái bộ dạng này chắc chắn sẽ bị phát hiện" "..." Nghe phân thân bàn tán phía sau, Kurumi không khỏi nghiến răng nghiến lợi. Cô thở dài như hết hy vọng. Sau đó cô nhìn mọi nới xung quanh, xác nhận là không có ai quanh đây. Giữa con đường vắng vẻ, bộ đồ của cô trông cực kỳ nổi bật.



Buổi sáng ngày 25/12, Itsuka Shidou đang ngồi trên giường. Nguyên nhân rất đơn giản. Không biết vì sao, có một món quà được đặt ở kế bên gối đầu cậu. "Cái này... là..." Tối hôm qua, chỉ có Shidou mặc đồ ông già Noel ở nhà này. Không biết vì sao ở giường cậu lại có món quà này. Chẳng lẽ các Tinh Linh tặng quà cho cậu? Chẳng lẽ, ông già Noel đến tặng quà cho Shidou sao? Shidou đối với loại này không hề hiện thực mùi ý nghĩ cười khổ một chút, Tohka bắt đầu nói lên nói đến. "Shidou, trong đó có gì vậy?" Món quà đặt ở đầu giường, được gói lại trông cũng bình thường. Nếu mở ra, không chừng có thể biết được người tặng là ai. "Mình nên mở nó ra". Shidou bắt đầu mở món quà ra. Các Tinh Linh cũng hít một hơi, nhìn chăm chú vào lòng bàn tay Shidou. "Nhanh lên nào..." Shidou vừa nói vừa mở quà, chậm rãi kéo ra. Sau đó cậu lấy vật bên trong. "Đây là..." "Đồng hồ... sao?" Nhìn thấy thứ trong tay Shidou, Yoshino hỏi. Đúng vậy. Đó là một cái đồng hồ bỏ túi có kích cỡ nằm gọn trong lòng bàn tay. Chiếc đồng hồ được thiết kế khá công phu và tinh xảo, hiện rõ từng con số La Mã khắc trên mặt đồng hồ. (Có vẻ như chiếc đồng hồ này đã được Kurumi làm suốt 5 năm) Rốt cuộc ai đã đặt nó ở đây... Thế nhưng, Shidou đột nhiên nhận ra điều gì đó. "... Cái đồng hồ này... hình như mình đã thấy ở đâu rồi". Shidou vừa nói vừa ngắm nhìn chiếc đồng hồ báo thức. Tích tắc, tích tắc. Chiếc đồng hồ đang chạy. Trông giống như... con mắt của Kurumi.
